Thư này con viết cho ba mẹ

Phượng đã thôi khoác trên mình chiếc áo mùa rực lửa, ve chẳng còn gọi hè trên những tán cây cành lá. Chào hạ! Lá rơi, thu về. Chiếc trống trường bừng tỉnh sau giấc ngủ say. Trong từng mái trường, lớp học, không khí nô đùa, cười nói giòn tan đã trở lại. Một năm học mới bắt đầu. Chợt lòng nó quặn thắt nhớ xưa, nhớ ba mẹ. Ba nó, một người chân chất, thật thà, yêu thương con hết mực. Mỗi một năm học trôi qua, để chị em nó được đến trường như bao bạn bè cùng trang lứa là thêm một lần ba nó phải gồng mình bởi những khó khăn, vất vả nơi ngoài khơi biển lớn, nơi những mối nguy luôn rình rập muốn cuớp ba của nó. Nó thương ba lắm nhưng chẳng biết làm sao để đổi thay. Thi thoảng, nó buồn và chỉ biết lẩm bẩm: "Thôi thì, mình cố gắng học vậy!". Thêm một mùa tựu trường nữa, nhìn các em học sinh đón chào năm học mới mà lòng nó bùi ngùi khôn tả. Nó còn nhớ như in những năm tháng học trò ấy. Những ngày nắng gắt làm người ta như muốn "nhá đom đóm" mỗi khi ra đuờng, hay nh...